Vay trả trả vay

1. Lặng buồn đầy xót [Am] xa trần gian là cõi [C] tạm

Sao cứ mãi đi [F] tìm từng [Am] ngày hai chữ lợi [C] danh

Kiếp người sẽ qua [E7] mau hơn thua ganh ghét được [G]

Nào đâu vui sướng hỡi [Dm] người bởi lẽ đời vô thường [E7] lắm.

 

2. Chuyện đời hợp rồi [Am] tan thân ta là cát [C] bụi

Vương mang kiếp luân [F] hồi cũng trở [Am] về với hư [C]

Hãy mở lòng từ [E7] bi mà nên tha thứ cho [G] người

Trao nhau những nụ [Dm] cười, ta thử [E7] người, người sẽ thử [Am] ta.

 

ĐK:

Ham [C] chi danh sắc trên [Am] đời

Nó sẽ buộc [Dm] ràng đời mình đau khổ mà [Am] thôi

Đời là phù [Dm] du có đây rồi lại [Am] mất

Ta ngẫm sự [G] đời đâu có [E7] gì là mãi mãi [Am] đâu.

 

3. Khuyên người đừng tham [Am] lam, đừng gian dối lọc [C] lừa

Mai sau thác đi [Am] rồi nghiệp trần ta vẫn vương [C] mang

Gieo mầm hạnh từ [E7] bi cho đi nhưng chẳng mong [G]

Mầm kia sẽ đâm [Dm] chồi mang trái [E7] lành hạnh phúc an [Am] vui.