Về đâu hỡi mùa thu

1. Về đâu em [Em] hỡi khi lá rời xa [G] cành

Vàng [E7] úa mãi chiều [Am] nay

Anh [D] tìm em giữa [G] chốn thênh [Am] thang

Lòng [Em] trào dâng mênh [C] mang nỗi [Bm7] nhớ.

Về đâu em [Em] hỡi theo gió heo may [G] về

Lạc [E7] bước với hồn [Am] say

Thu [G] tàn theo năm [Bm7] tháng em [Em] đi

Về đâu em [C] hỡi [B7] mùa [Em] thu.

 

ĐK:

Đường thoáng lá vàng [Am] rơi

Sắc [C] màu vương lối [D] nhỏ

Mùa thu nào em [Am] tới

Dìu [F#dim] về nơi chốn [B7] cũ.

Về đâu hỡi tình [G] thu

Nhặt lá rụng ven [Am] sông

Hỏi [D] thu bao nhiêu [Bm7] tuổi

Ta lại đón thu [Em] về.

 

2. Về đâu hỡi mùa [Em] thu

Năm nào em có [G] nhớ

Thu [E7] sầu cây trơ [Am] cành

Hương [G] cỏ úa thu [Bm7] ơi.

Và rồi thu về [Am] đâu

Xin [G] gởi bao tình [B7] sầu

Hoàng [E7] hôn xuống nhạt [Am] màu

Thu [B7] đi hồn bơ [Em] vơ.