Về giòng thiên thu

1. Đi về phía [Dm] biển khi [G] lòng không bình [Dm] yên

Đi về với [G] rừng khi đời cần cô [Dm] quạnh

Ngồi êm bên [G] suối khi mỏi mòn phiêu [F] bạt

Và mong bình [C] yên đi tìm nơi giòng sông thiên [Dm] thu

 

2. Khi tình muối [Dm] mặn muối [G] gừng là chuyện xưa [Dm] nay

Tình con [G] người chỉ còn trong

câu [Dm]

Buồn vui say [G] đắm trong bẩy đời ô [F] nhục

Làm sao bình [C] yên đi tìm nơi giòng sông thiên [Dm] thu

 

ĐK: Bến bờ bến bờ bến bờ là [G] đâu

Ấp ôm một [C] đời mai rời vòng [Dm] tay

Quay đầu là bờ bến bờ là [G] đây

Sẽ nuôi thân [C] già nuôi đời thanh [Dm] xuân

Nuôi đời đơn [Bb] côi nuôi đời sa [Dm]

 

3. Khi đời hết [Dm] rồi đem [G] gì về bên [Dm] kia

Khi về với [G] đời đơn thuần là một linh [Dm] hồn

Vòng vây ân [G] oán réo gọi qua bao [F] đời

Làm sao bình [C] yên trở về bên giòng sông thiên [Dm] thu