Về ngang nỗi nhớ

1. Em [C] đi hương sót trong [Em] vườn.

Đàn chim sẻ [G7] nhỏ lượn quanh nỗi [C] buồn.

Em [C] về cây khế nở [Dm] hoa.

Em đi nắng [G7] vỡ đằng sau hiên [C] nhà.

Trời [F] chiều bàng bạc khói [G7] sương.

Gặp nhau chưa [G7] nói vấn vương xa [C] rồi.

 

2. Mây [C] trôi nỗi nhớ dâng [Em] đầy.

Về qua lối [G7] cũ người xưa đâu [C] rồi ?

Tháng [C] mười rụng lá ngoài [Dm] sân.

Đêm Đông giá [G7] buốt, buồn tên xứ [C] người.

Người [F] về ngọn gió hắt [G7] hiu.

Ngày qua lặng [G7] lẽ nắng mưa lạnh [C] lùng.

 

Chorus :

Em [C] ơi tình mộng qua [C] rồi.

Dáng xưa năm [G7] nào sao quá xa [C] xăm.

Bao [Dm] năm nước chảy qua [F] cầu.

Tóc đã nhuốm [G7] màu đời cũng qua [C] mau [G7].

 

3. Đêm [C] nay mấy phủ Trăng [Em] tàn.

Cùng ly rượu [G7] cạn, người chưa thấy [C] về.

Em [C] về như áng phù [Dm] vân.

Cho ai đứng [G7] đó chờ Xuân sang [C] mùa.

Ngày [F] về còn chút đắm [G] say.

Chờ nhau lạc [G7] lối tháng năm phai [C] màu.