Về quê con ơi (Cố lên con)

1. Cố lên [Em] con, sắp đến quê [Am] rồi

Ôm thật [B7] chặt để bố đèo [D] con

Đèo qua cầu là tới đất [Am] mẹ

Chỉ hơn [B7] ngàn cây số nữa [Em] thôi.

 

2. Cố lên [Em] con, sắp tới quê [Am] nhà

Con khát [B7] sữa, lòng Bố thắt [D] đau

Đừng khóc nữa, ta về quê [Am] nhé

Về quê [B7] ta, tắm sữa mẹ [Em] hiền.

 

ĐK:

Ngủ đi [Em] con bố ngàn lần xin [Am] lỗi

Đường xa [D] quá bố cạn sức con [G] ơi

Nhưng đêm [F] nay, trở gió giao [C] mùa

Ta nằm [B7] lại màn trời chiếu [C] đất

Rồi cơn [B7] mưa ập đến bất [Em] ngờ.

Xin lỗi [Em] con bố ngàn lần xin [Am] lỗi

Ta chỉ [D] còn một nơi để về [G] thôi

Mạnh mẽ lên [F] con, bởi sau cánh [C] cửa

Khép mở tùy [B7] tâm trắc ẩn lòng [Em] người!