Về quê xưa

1. Về quê hương [Am] xưa, về nghe hương mạ [F] mới

Tiếng tu hú [G] kêu, bờ tre trưa gió [Am] thổi

Nhánh bần đong [D] đưa, cầu tre lắt [F] lẻo

Kẽo [Am] kẹt như tiếng võng [D] đưa, [Em] ru điệu ầu [Am] ơ.

Về quê hương [Dm] xưa, về ngủ trong chòi [C]

Gió sông thổi [Em] nhẹ, thoáng mùi hương đồng [Am] lúa

Hương bưởi hương [D] cau, thương nồi canh bông [C] súng

Nồi canh chua [Em] đó, thơm ngát hương ngò [Am] om.

 

ĐK:

Về quê [A] hương, về với cội [E] nguồn

Có chín dòng [D] sông, có hai mùa mưa [A] nắng

câu ca vọng [E] cổ, có điệu lý đất [Am] giồng.

 

2. Về thăm quê [Am] xưa, về theo con đò [F] đưa

Bóng mưa hắt [G] hiu, giọt mưa rơi thắt [Am] thẻo

Tiếng bìm bịp [D] kêu, ngoài sông nước [F] nổi

[Am] về thăm quê mới [D] thương [Em] cái giọng hò [Am] lơ.

Hò ai bên [Dm] sông, giọng bù non bù [C] nước

Tiếng em nghe [Em] hiền, rót mật bên hàng [Am] ba

 

Câu hò ngoài [D] đê, thơm mùi hương phù [C] sa

Về quê hương [Em] xưa, qua chín dòng [Am] sông.