Về trên những tàn phai

1. Có phải em là một dòng sông [C] nhỏ

Lấp lánh trong [E7] ta từng đêm thao [Am] thức [A7]

Tiếng sóng ngập [Dm] ngừng giăng [G] mắc một đời [C] ta

Em có biết [F] đâu đời ta lá cũ

Rơi xuống bên [C] bờ đất đá nhỏ [Dm] nhen

Đem những ngây [G] ngô làm cơn mộng [C] dữ.

Cho ta [F] về một ngày trên những tàn [Fm] phai

Nghe chân [G] ai còn vang trên dốc [C] nhỏ [A7]

Hoa bên [Dm] đường thì thầm trong khói [Em] sương

Xin trăm [G] năm yêu [G7] dấu xót đau tình [C] em.

 

ĐK:

[G] Về [C] trên những tàn [Dm] phai

[G7] Về trên những buồn [C] vui

Về tìm [F] lại trong những được [G] thua

Con [F] tim thật [C] thà.

Vì em đi vội [A7]

[Dm] Dòng nước mắt hóa [Fm] đá

Nhớ [G] nhau một thời dông [C] gió

Về cho nhau yêu [Dm] đương

Tóc [G7] xanh một thời đã [C] xa.

 

2. Gõ nhịp lưu đày từng ngày câm [C] nín

Em có trong [E7] tôi từng con phố [Am][A7]

Áo trắng học [Dm] trò nước [G] mắt cuộc tình [C] đau

Nghe những xót [F] xa hằn trên tóc xõa

Hoa lá ven [C] đồi đôi lúc ngẩn [Dm] ngơ

Ôi tiếng yêu [G] xưa ngàn năm còn [C] đó.

Xin cho [F] người ngậm ngùi trên những tàn [Fm] phai

Trong điêu [G] linh còn thơm tho chút [C] đời [A7]

Xin ngọt [Dm] bùi một ngày chia sớt [Em] nhau

Trong hư [G] hao vẫn [G7] có sắt son tình [C] sâu.