Về trên phố xưa

[Dm] Trong giấc mơ thấy mình trên phố [Dm] xưa.

Thành phố yêu [F] thương bốn mùa hoa vẫn [Dm] nở.

Từng góc [Dm] phố, con đường và dòng [Gm] sông mang bao nỗi nhớ.

Thấy lại [Am] mình thời thơ [A7] mộng tuổi hoa [Dm] niên.

Thuở học [Dm] trò yêu hoa [D7] bướm hồn [Gm] nhiên.

Một thời mộng [C] mơ và tình yêu chớm [F] nở.

Phố xá rộn [C7] ràng, trời lộng gió mây [F] bay.

Áo trắng tan [A7] trường chiều ngập lối tung [Dm] bay.

Em là bông [Dm] hồng trường Trưng [F] Vương,

Gia [Bb] Long hay Lê Văn [Cm] Duyệt ?

Làm kẻ si [Am7] tình, tôi từng chiều đứng đợi [Dm] em.

Rụt rè ngu [Gm] ngơ, chưa một lần dám [F] nói.

Tôi thẫn [C] thờ mang một mối tình [Dm] câm.

Xuân [F] đến, Hè [Gm] sang em vẫn là mộng [C] tưởng.

Trường cũ, tình [C7] xưa và nỗi buồn hoa [F] phượng.

Năm tháng buồn [Gm] vui trên sân trường đại [F] học.

Kỷ niệm niệm một [A7] thời ôi sao quá là [Dm] thương.

Rồi một [D] hôm tôi về trên phố [Em] xưa.

Thành phố chiều [A7] buồn dưới những cơn [D] mưa.

Phố cũ ngày [Bm] xưa nay còn đâu [A] nữa.

Tôi đứng lặng [G] yên như tượng đá linh [Dm] hồn.

Công viên [Dm] buồn hoang vắng buổi hoàng [Gm] hôn.

Thành phố một [Dm] thời để yêu và để [F] nhớ.

Giờ vắng bóng [D7] em, người em gái [Gm] nhỏ.

Tôi lạc [A7] loài ngơ ngác, đứng bơ [Dm] vơ.