Vết thương tình ái

1. Này [D] gió và [F#7] mây có đi về [Bm] lối xưa,

hảy cho ta [Em] nhắn đôi [A] lời gởi đến [D] em,

rằng tôi vẫn [G] mãi yêu [Em] người,

dù nay em [A] đã không [D] còn của riêng tôi [Em] nữa,

lối anh [A] về chập chùng bao nỗi [A] buồn,

 

2. Nàng [D] hỡi một [F#m] mình những đêm buồn [Bm] không ngủ

cầu xin ơn [Em] trên cho [A] nàng đẹp ước [D] mơ,

từ nay tôi [G] vắng tiếng [Em] cười,

từ nay tôi [A] vắng em [D] rồi,

phòng khuya lạnh [Em] giá giấc mơ [A] nào được trông thấy [D] em

 

ĐK 1: Em ơi thời [F#m] gian có xóa Dịu [G] vết thương đau tình [D] ái

phải [Em] chăng thời gian dần[A] lâu tình sẽ phai [D] mờ.

Em ơi về [F#m]đêm dấu vết tình [G] xưa khơi thêm niềm [D] nhớ,

phải [Em] chăng thời gian dần [A] lâu mình sẽ quên [D] nhau

 

3. Biển [D] vắng và [F#m] con sóng xô vẫn [Bm] vỗ về,

Mịt mờ cát [Em] trắng đi [A] tìm dấu chân[D] em.

Tình yêu bay [G] mãi xa [Em] dần.

Tình em lạc [A] bến nơi [D] nào,

đời chia hai [Em] lối thôi không [A] còn thấy [D] nhau,

 

ĐK 2: Nếu vẫn còn [F#m] thương nếu vẫn còn [G] yêu sao không chờ [D] nhau,

[Em] trái tim bóng hình [A] em nào có phai [D] mờ,

Em ơi làm [F#m] sao anh quên được [G] em anh quên được [D] em.

Phải [Em] chăng thời dài [Alâu mình sẽ quên [D] nhau