Vết thương trần gian

Đời [Dm] sống có bao [Am] lâu

Ngàn [G] năm lời bia [C] đá

Mãi mãi còn [E7] ghi mãi mãi còn [Dm] ghi

Vết [F] thương [E7] nhân gian [Am] này.

Về [Am] đâu nhân gian cuồng si khi bóng đêm đen tắt [C] dần hoang lạnh rơi

Tìm [Am] đâu yêu thương xưa ngủ [F] say hạnh [G] phúc giờ như làn khói [C] trắng

Chỉ [Dm] thấy nắng khoái rơi chiều [Am] hôm từng [G] bước bước tiếp chân lẻ [Am] loi

Biết sao ngày [Dm] sau người đi dòng đời trôi lênh [E7] đênh.

[Am] sao con sông kia cạn khô trơ đá đông toác núi [C] rừng cơn sầu bi

Ngàn [Am] mây che ngang nơi trần [F] gian người [G] ơi còn đâu trời tươi [C] nắng

[Dm] đã đốt hết bao rừng [Am] xanh mòn mỏi tiếng kêu gào thung [Dm] sâu

Nước mắt cạn [F] khô giờ [G] đây khóc than cho phận [E7] ai đêm [Am] ngày.

U [Am] minh gieo trầm luân trái [G] ngang xô dạt nơi địa [C] cầu

Bao [F] phen đao binh đao búa [G] lên biển [F] xa càng thêm nổi [C] sóng

Khắp [Dm] nơi tai ương vẫn rung [Bb] lên tiếng [Am] than vang xa vọng trong [C] đêm

Vết thương nhân [Dm] gian chưa [B7] lành vẫn nhỏ [E7] máu.

Đời [Dm] sống có bao [Am] lâu

Ngàn [G] năm lời bia [C] đá

Mãi mãi còn [E7] ghi mãi mãi còn [Dm] ghi

Vết [F] thương [E7] nhân gian [Am] này.

* Đời [Dm] sống có bao [Am] lâu

Ngàn [G] năm lời bia [C] đá

Hãy sống vì [E7] anh

Hãy sống vì [Dm] em

Hãy sống vì [C] nhau

Để chữa [Dm] lành vết [C] thương [E7] trần [Am] gian.