Vết trần gian

Thề [Em] là rất ghét thời [G] gian

Sáng, [D] trưa,...gì trôi cũng [B7] chậm

Thời [Em] cuộc thì nhích từng [D] phân

Trong khi buồn thì phi [B7] tốc.

[Em] gì đó như đá [G] tảng

Nhấn [B7] chìm nghỉm cả hư [Am]

Hình [D] như thế giới đang [Em] chết

Trong [D] tim một [B7] kẻ mong [Em] chờ.

Những [Em] tình thân xung quanh [C] tôi

Những [Em] người dưng xung quanh [C] tôi

Người còn đó... tình đã [Em] hết

Tình còn [C] đó... người đã [Em] chết.

Vết [Em] trần gian ai điêu [G] ngoa

Gót [Em] đài trang ai kiêu [G] sa

Dấu [B7] trầm bách tùng đã tróc

Những ngày tháng cười với khóc.

Tôi muốn bước ra khỏi [Em] đời

Để [B7] ngày tháng thôi đãi bôi

Tôi muốn thoát ra khỏi [Em] người

Để [B7] tình chết trong chính [Em] tôi!