Vì Mùa Đông Vốn Đâu Lạnh Lùng Đến Thế

[G] Đông từng là những bình yên [Bm7] trên phố dài

[Em7] Từng là bao mỏng manh vẫn [D] khẽ nép bên bờ vai [G7]

[C] Mùa đông cất giữ [D/C] bao hoài mong

[Bm7] Từng là ấm áp [Em7] trong từng khuông nhạc

[Am7] Mình để lại trên phím đàn [D]

 

[G] Mà sao phố xa nay chỉ còn lại [B7] riêng anh

[Em7] Ngồi ôm những mộng ước, những [D] giấc chiêm bao chẳng thành [G7]

[C] Mùa đông đã giấu [D/C] em ở đâu

[Bm7] Để anh mãi kiếm [E] tìm hoài dẫu

Ánh [Am7] nắng nơi nụ cười em giờ đây đã mãi [D] xa xôi

 

Vì mùa [G] đông về qua vốn đâu lạnh lùng đến thế [Bm7]

Chỉ là hơi [Em7] ấm của em đã vô tình bỏ lỡ

câu [G/D] hẹn thề

Vòng tay [C] ai còn nghĩ mãi [D/C] còn nơi đây

Sao [Bm7] giờ mùa đông lạnh căm [Em7] biết mấy

Làm [Am7] sao khỏa lấp được ngàn buốt giá

Khi nắng [D] mai sẽ chẳng trở về

 

Vì mùa [G] đông về qua vốn đâu lạnh lùng đến thế [F#m7] [B7]

Chỉ là [Em7] không còn em sát bên anh cùng đứng dưới [Dm7] cơn mưa [G7]

Trong [C] ký ức cũ vẫn [D/C] như còn vẹn nguyên

Chỉ [Bm7] riêng mình anh ngỡ [E7] đang đứng yên

Chờ [Am7] nỗi buồn vương sẽ qua hay chỉ

Chờ hình [D11] bóng của em xóa tan mưa lạnh xót xa [G]