Vì người không xứng đáng

1. Ngày em buông tay [C] đi mưa rơi bên hiên nhà [G] vắng

Mình anh đứng [Am] đó bỗng khoảnh khắc như chết [Em] lặng

Anh biết chẳng thể [F] níu kéo cũng chẳng thể cầu [C] xin em

Vì một ai đó [Dm] khác đã thay thế anh từ [G] lâu.

 

2. Cầu mong cho em [C] đi bên ai kia sẽ hạnh [G] phúc

Sẽ chẳng như [Am] anh cùng ngày tháng cứ vật [Em] vờ

Anh tiếc bao điều [F] muốn nói và điều chưa thể [C] làm

Những gì tận trong [Dm] tim anh luôn chỉ dành cho [G] em.

 

ĐK:

Để sáng nay biết [C] rằng giờ ở một nơi [G] xa

Ai kia đã ra [Am] đi để lại mình em vỡ [Em] nát

Có biết không anh [F] đau lòng nỗi đớn đau anh [C] vô bờ

Chẳng biết anh phải [Dm] trách hay phải khóc thương vì [G] em.

Đã để anh ở [C] lại thì phải thật hạnh [G] phúc

Em đã bỏ anh [Am] đi thì hãy vì ai xứng [Em] đáng

Có lúc anh đã [F] hỏi lòng nếu chúng ta quay [C] trở lại

Chẳng biết sẽ còn [Dm] có thể hạnh phúc như ngày [G] xưa

Còn gì [C] đâu.