Vì sao cuối trời

1. Anh [C] biết, dù mai [G] đây, đôi ta [Am] sẽ về đôi [Em] đường

[F] ức rồi xa xôi [C] mãi theo mây [F] trời, nhạt [G] phai

Anh [C] biết, ngày chia [G] tay, em đã [Am] khóc từng đêm [Em] dài

Những [F] tháng ngày bao yêu [C] dấu, rơi theo một vì [F] sao cuối [G] trời.

 

ĐK1:

Rồi thời gian [C] trôi mùa thu đã [G] qua

Mùa đông đã [Am] sang, lạnh lùng cơn gió vô [Em] tình

[F] Về miên man, từng [C] nụ hôn xưa

Dịu [F] dàng một cuộc tình khẽ [G] lướt qua màn đêm.

[C] Âm thầm nghe nhớ [G] thương

Từ sâu trái [Am] tim một mình anh phút [Em] giây này

[F] Còn luyến tiếc nụ [C] hôn trao nhau

Say [F] đắm vội [G] vàng như giấc [C] mơ.

 

2. Anh [C] biết mùa thu [G] đi, vầng mây [Am] ấm chẳng quay [Em] về

Chiếc [F] lá vàng theo cơn [C] gió khẽ xa [F] cành, rồi mãi [G] bay

Anh [C] biết, mùa đông [G] qua, mang băng [Am] giá về nơi [Em] này

Anh [F] mãi tìm một vì [C] sao mang ước mơ tình [F] yêu về [G] đây.

 

ĐK2:

Và bầu trời [C] đêm, biển xanh rất [G] xa

Bờ cát rất [Am] êm, nhẹ nhàng nâng bước đôi [Em] mình

[F] Trong ánh mắt nụ [C] cười lấp lánh

Rạng [F] ngời một nụ hồng khẽ [G] hát trong màn đêm.

[C] Anh cùng em nắm [G] tay

Nhẹ đôi bước [Am] chân mình cùng đi tới chân [Em] trời

[F] Để mãi mãi mình bên [C] nhau em yêu [F] nhé

Một tình [G] yêu đắm [C] say.