Vì ta cần yêu thêm

 

1. Rồi một ngày em [D] đến phố [A] thêu hoa tan [F#m] tầm

Nhuộm rừng chiều tắt [Em] nắng tàn [F#m] dư nép hư [A] hao

Dạt [D] màu trời mây [G] trôi vì em hóa thu [Em] rồi

Màn đêm phơi giấc [A] nồng trở [A7] mình gợi xuyến [D] xao.

 

2. Vịn vào tình trượt [D] ngã dấu [A] chân reo muôn [F#m] trùng

Và lòng buồn khe [Em] khẽ sầu [F#m] trôi qua ngón [A] tay

[D] từ độ thu [G] sang loài rêu rúng quanh [Em] thềm

Hạt mưa xuôi muốn [A] nói vì [A7] ta cần yêu [D] thêm.

 

Đời [D] chưa [B7] dệt bước [Em] mai

Hoàng hôn [A7] đồng lắm [D] hương

Cơn [Em] mơ chưa xóa [A] nhòa

Tóc [A7] mây chấm ngang [D] vai [B7]

Khi [Em] yêu hoa muôn [G] màu

Tay [Em] măng lăm cung [A] đàn

Mỗi khi chiều dần [Em] xuống

Néo [A7] vào miền ái [D] ân.

 

3. Ngồi chờ tàn dư [D] ánh là [A] khi nắng qua [F#m] đầu

Ngập ngừng lòng khẽ [Em] hỏi niềm [F#m] đau đến vì [A] đâu

Nhặt [D] mình từ kẽ [G] lá hờ mi khép du [Em] thường

Người đi ngang song [A] nhỏ bặt [A7] tin thuở dấu [D] phai.