Việt Nam quê hương ngàn đời

1. Việt Nam quê hương dấu yêu ngàn [Am] đời

Việt Nam hai [Dm] tiếng réo vang hồn [C] tôi

Từ [A7] khi vừa mới chào [Dm] đời

Mẹ [F] ru từng tiếng ru [G] hời

Lời ru nước non đầy [E7] vơi.

 

2. Từ khi ra đi lưu lạc xứ [Am] người

Lòng mang theo [Dm] nỗi nhớ thương nào [C] nguôi

Nhiều [A7] đêm lặng ngắm sao [Dm] trời

Thầm [F] mơ về chốn xa [G] vời

Tình [E7] quê lắng trong u [Am] hoài.

 

ĐK:

Quê [F] hương ngày xưa [G] ấy ấm [F] êm

Tiếng sông [G] nước ru thần [C] tiên

Quê [G] hương giờ đã xa [F] rồi

Những đêm lắng nghe hồn [G] tôi

Cuốn [E7] theo đời nổi [Am] trôi

[Dm] Như giấc mơ mà [C] thôi. [E7] [Am]

 

3. Ngậm ngùi nhìn theo cánh chim cuối [Am] trời

Về đâu chim [Dm] hỡi có đem tình [C] tôi

Về [A7] nơi đồng lúa xanh [Dm] ngời

[F] nơi lòng vấn vương [G] hoài

Việt [E7] Nam nhớ thương muôn [Am] đời.