Vô cùng cô đơn

ĐK: Từ khi biết e [Am] ấp cô [G] đơn trong lòng [Am] mẹ

Một đêm cất tiếng [C] khóc cô [G] đơn trên vành [Am] nôi

Đời sao mãi hiu [Am] hắt cô [G] đơn bên đồng [Am] loại

Rồi thân sẽ lạnh [C] ngắt cô [G] đơn dưới huyệt [Am] sâu.

 

1. [F] Ôi [G] như thoáng mây [Am] bay

Năm tháng cứ trôi [F] mau [G] bao nhiêu là phí [C] hoài

[Dm] Tôi đã trót trao [F] ai

Những khát khao tin [G] yêu và trái tim nồng [E7] say.

[Am] Như cơn gió qua [C] đi

Những đớn đau chia [F] ly [G] nghi nan và bất [C] hạnh [E7]

[Am] Còn nặng trĩu trong [Dm] tim [G]

Ngổn ngang nỗi chua [C] cay [E7] tôi về trong cô [Am] đơn.

 

ĐK: Từ khi biết e [Am] ấp cô [G] đơn trong lòng [Am] mẹ

Một đêm cất tiếng [C] khóc cô [G] đơn trên vành [Am] nôi

Đời sao mãi hiu [Am] hắt cô [G] đơn bên đồng [Am] loại

Rồi thân sẽ lạnh [C] ngắt cô [G] đơn dưới huyệt [Am] sâu.

 

2. [F] Như [G] chiếc lá mong [Am] manh

Quay quắt trong cơn [F] giông [G] nơi nao là bến [C] đậu

[Dm] Tôi đâu chốn dung [F] thân

Đi suốt qua trăm [G] năm còn thấy tôi lạc [E7] loài.

[Am] Tôi ôm nỗi cô [C] đơn

Đang thống hối ăn [F] năn [G] mang thân làm kiếp [C] người [E7]

[Am] Đời chia sớt cho [Dm] tôi [G]

Một lần biết nguôi [C] ngoai [E7] khi bỏ quên thân [Am] tôi.