Vỡ mộng pha lê

Ngày [Am] ấy em [Dm] đẹp [E7] tựa cánh sen [Am] hồng

Nét đẹp hiền [E7] hòa say đắm hồn [Am] anh

Anh thẫn [Dm] thờ nhìn em mắt biếc

Em như cung [E7] tơ cho anh dệt ước [Am] mơ.

Trên phố [Am] đêm tay đan [E7] tay từng ngón yêu [Am] kiều

Em ước [E7] tình đôi mình mãi dài [Am] lâu

[Dm] Nhưng giờ tình em đã phai nhạt [Am] nhòa

Năm tháng [E7] trôi em cũng vô [Am] tình.

Cho tình [Em] anh vàng úa lá thu [Am] rơi

Giờ em [Dm] đã quên rồi bến [Am] mộng

Thuyền [Dm] em giờ rẽ bến sang sông

Để tình anh [E7] giờ mộng vỡ [Am] đôi.

Áo trắng [Em] xưa giờ cũng mất [Am] rồi

Đêm về dòng lệ anh rơi [Dm] rơi

Phố đêm đã quen bước chân [Em] người

Giờ không [E7] em phố buồn tình lẻ [Am] loi.

Đêm [Am] đông sương [Dm] lạnh bờ môi [Am] yêu

Người yêu [E7] ơi em có nhớ phố [Am] xưa

Phố [Dm] xưa mình cùng nhau chung [Am] bước

Giờ không [E7] em, giờ không em vỡ mộng pha [Am] lê.