Vô thường tình

[Em] Từ xa tiếng cười, hoa [Bm] cưới sao rộn vang

[C] Đâu ai để [D] tâm có một người [G] buồn

[Em] Mình đôi dép lào người ta [Bm] áo lụa bảnh bao

[C] Nôn nao một [D] đám cau [Em] trầu.

T-ĐK:

Yêu đương thời [Em] nay có mấy trái [Bm] tim bằng vàng

Có mấy ai [C] chẳng mang khát [D] khao nhà lầu cao [G] sang

Bởi lẽ đương [Em] nhiên mà thôi sông sâu khó [Bm] đo lòng người

Vừa ngày hôm [C] qua từng là uyên [D] ương nay đã xa [Em] rời.

 

ĐK:

Tiếng pháo vu [Em] quy người ra đi

Nhìn làm [Bm] chi lệ đắng khóe mi

Kẻ tay [C] trắng người may [D] mắn, duyên phận nặng [G] mang

Nàng vầng trăng [Em] sáng, tôi làn mây trôi

Sao bì ánh [Bm] nắng chiếu soi đất trời

Tội [C] thân tôi thế [D] thôi chứ [Em] sao bây giờ?

Số kiếp vô [Em] thường chờ người thương

Loài cỏ [Bm] hoang mấy chốn ta nương

[C] Công ta vun đắp [D] xong nàng về với [G] ai

Trái đắng ta [Em] ôm, kiếp sau hứa [Bm] không vì ai đau nữa

Rồi ngày [C] mai vắng [D] mưa ta quên được [Em] chưa.

RAP:

Anh rất [Em] tốt, nhưng mà em lại rất tiếc

Ánh nhìn của kẻ si [Bm] tình ko nằm trong đôi mắt biếc

Thôi thì đành từ [C] giã quay đi không nhân [D] nhượng

Tình ái sao có tương [Em] lai khi mà không có ngân lượng

Mong anh đừng vấn [Em] vương, đừng vì vẫn thương

Khi còn là dân [Bm] thường, phải lo kí gạo và cân đường

Cuộc sống dần bế [C] tắc, tương lai vào chân [D] tường

Xong quay qua hận [Em] em không có đạo lí luân thường

Cần gì hạnh [Em] phúc trong lều tranh mái lá

Trong khi sống trong biệt [Bm] phủ có thể cười khoái trá

Hai trái tim [C] vàng rồi tới khi đói [D] quá

Thì mới giật mình mà [G] nhận ra cổ tích toàn dối trá

Cho em một lý [Em] do để không làm vợ người ta

Một danh phận sáng [Bm] giá hay là một kiếp xa hoa

Anh đâu hiện thực [C] hóa, mà chỉ biết ba [D] hoa

Anh đâu có nuôi mộng chí [Em] lớn, chỉ biết sống qua loa