Vừa hết cơn đau (Tình qua cơn đau)

1. Tôi ngỡ [Dm] anh đã quên thật rồi đã quên một [Gm] người

Và giờ [Dm] đây nhìn cuối chân [C] mây

Con chim [C7] lồng buột cánh xa [F] bay. [A7]

Tôi ngỡ [Dm] tôi mất anh thật rồi cách chia trọn [Gm] đời

Và từ [Dm] đây mặc bến trong [A7] đời

Trên sóng nước con thuyền buông [Dm] xuôi.

 

ĐK:

Ôi những thương [F] đau triền miên

Ngày không còn [Gm] nhau [A7]

Anh bước [Dm] đi bên kia [Bb] cầu

Tôi đứng [C] trông bên đây [F] cầu

Đôi trái [A7] tim mang u sầu

[Dm] Tình yêu đã chết chua cay hôm [A7] nào

Bây giờ vừa hết cơn [Dm] đau.

 

2. Tôi ngỡ [Dm] anh sẽ không trở lại biết đâu một [Gm] ngày

Một ngày [Dm] vui tình đến bên [C] ta

Như sông [C7] cạn gặp lúc mưa [F] sa. [A7]

Tôi ngỡ [Dm] tôi chết trong đợi chờ có ai nào [Gm] ngờ

Trời mùa [Dm] đông gặp nắng xuân [A7] về

Cho hoa bướm đi vào đam [Dm] mê.