Vùng đất địa linh

Thanh Hóa quê [Dm] mình [C] vùng đất địa [F] linh

Nổi chìm vận [Am] nước đã sinh hiền [Dm] tài

Một vùng [Bb] quê bão rét nắng [Gm] chang

Nuôi bao chí [C] lớn vững vàng dấn [F] thân.

Nhớ năm [C] xưa tiếng hò Sông [Bb]

Xâm lăng khiếp [Gm] sợ, Đại Bàng xứ [Dm] Thanh

Về quê [Gm] anh vang danh trang [Am] sử

Bà Triệu năm [C] xưa núi Nưa còn [F] đó. [A7]

Dương Đình Nghệ năm [Bb] ấy giữ trọn lời [Gm] thề

Đuổi quân xâm [C] lược nước nhà tự [Dm] do

[Bb] Hoàn mưu lược tinh [Gm] thông

Đuổi xâm, dẹp [A7] loạn hết lòng vì [Bb] dân

Dưới bóng [C] cờ Lê Lợi hiên [Am] ngang

Vứt gươm mong [A7] ước nước Nam thanh [Dm] bình.

Em đã [Bb] về xứ Thanh chưa [Dm] em

Đất thiêng Rồng [Gm] lượn Hổ chầu nên [Dm] thơ

Biển [A7] Đông sóng giữ thét [C] gào

Sầm Sơn núi [G] Ngọc trống đồng Đông [Dm] Sơn.

Quế Thường [Gm] Xuân ngát hương đất [C] lành

Vang danh hiền [Am] tài, ấm tình non [Dm] nước

Người xứ [C] Thanh kiên cường bất [Bb] khuất

Truyền thống kế [Gm] thừa dù cho nắng [Dm] mưa

Đêm trăng [C] thu lắng nghe

câu hò

Địa linh nhân [A7] kiệt lời thề nước [Dm] non.