Vùng thương nhớ

Tôi về Hà Cảng một chiều [Dm] đông

Nghe rộn niềm thương ngập cõi [Am] lòng

Đường quê xinh quá xinh như [Em] mộng

Cát trắng dịu [B7] hiền êm nhẹ gót [C] chân. [E7]

Tôi mến con đường quê trắng [Am] xinh

Tôi yêu xóm nhỏ ấm ân [Dm] tình

Yêu hàng liễu thắm ru trong [F] gió

Yêu cánh buồn [E7] chiều trôi bấp [Am] bênh.

Tôi hòa nếp sống áo [Am] lam

Giữa tiếng cười [G] vui vạn ý [Em] tình

Giữa tiếng oanh [Dm] vàng trong trẻo ấy

Tôi tiếc thời [G] gian trôi lướt [E7] nhanh.

Tôi đếm thời gian bay vút [Am] qua

Niềm vui thuở [F] đó khó xóa [Em] nhòa

Mất rồi tiếng [F] hát hồn nhiên ấy

Tôi thấy lòng [E7] buồn lên xót [Am] xa.

Giã từ xứ cát một sớm [Am] mai

Tôi thả hồn trong tiếng thở [Em] dài

Hết rồi giây phút êm vui [F] ấy

Hình ảnh hôm [Am] nào sao khó nhạt [E7] phai.

Ai về Hà Cảng mến thương [Am] ơi

Cho gửi niềm thương nhớ đôi [Em] lời

Thăm đàn chim nhỏ xinh ngoan [F] ấy

Thăm cánh buồm [E7] chiều im ắng [Am] trôi.