Vương khói lam nhà ai

1. Ôi xót [Am] xa ngày [F] dài trong hoang [Am] vắng

Đếm yêu [Dm] thương qua [E7] giọt nắng lưng [Am] đồi

Trông lá [F] rơi nghe [Dm] lời ai nhắc [Am] nhở

Những lời [E7] nguyền xin hãy đừng nhạt [Am] phai.

 

2. Ôi xót [Am] xa chiều [F] về trong hoang [Am] vắng

Nhớ thương [Dm] em nghe [E7] giông bão nghìn [Am] trùng

Ta ước [F] mơ ngày [Dm] về trong nắng [Am] nhạt

Đem nụ [E7] cười mong nắng chiều nhẹ [Am] rơi.

 

ĐK:

[Am] Nhớ ai nhớ [E7] hoài

[Dm] Thương [G] trọn kiếp không [C] phai

[Dm] Thương hàng tre [E7] già

Thương gà gáy trưa [Am] hè.

 

3. Ôi xót [Am] xa đêm [F] về trong hoang [Am] vắng

Đếm thương [Dm] yêu qua [E7] bạc trắng mái [Am] đầu

Nơi chốn [F] xưa hãy [Dm] chờ ta trở [Am] lại

Trông sáo [E7] diều vương khói lam nhà [Am] ai.