Xa rồi ngày xưa

1. Ta chia tay [Am] rồi, lệ buồn hoen [Em] mi thêm đắm [B7] sầu vướng bận người [Em] đi [E7]

Cõi yêu [Am] thương từ đây thôi [C] khép lại trang [Em] tình

Buồn [D] đau chôn giấu cho riêng [B7] mình

Khi trái tim chung [G] tình vỡ tan rồi mộng ước lung [B7] linh.

 

2. Đêm trăng hôm [Am] nào hẹn thề mai [Em] sau duyên chúng [B7] mình mãi là của [Em] nhau [E7]

Nỡ quên [Am] sao thề xưa

câu [C] biển cạn non [Em] mòn

Người [D] quên cho dấu yêu không [B7] còn

Cho nhớ thương không tròn, để trăng buồn khóc lời nỉ [Em] non.

 

ĐK:

Xa rồi ngày [Am] xưa (xa rồi ngày xưa) [B7] xa rồi ngày [Em] xưa

Ngày xưa mộng [C] mơ tình nhớ thẩn [Am] thờ

Từng [B7] đêm thao thức mong [G] chờ

Trăng gió [B7] đùa nghe kỷ niệm gợi thương gợi [Em] nhớ.

Xa rồi ngày [Am] xưa, [B7] xa rồi ngày [Em] xưa

Ngày xưa chiều [C] mưa dìu bước nhau [Am] về

Đường [B7] khuya chung bóng trăng [G] thề

Nay hết [B7] rồi, bao ước mộng chỉ là mơ [Em] thôi.

 

3. Trăng khuya đêm [Am] buồn chỉ còn riêng [Em] ta trên lối [B7] mòn kỷ niệm đã [Em] xa

Thuở bên [Am] nhau từ đây như [C] nước chảy qua [Em] cầu

Mộng [D] xưa nay vỡ tan duyên [B7] đầu

Ai lỡ quên trăng thề thôi cũng đành xa rồi ngày [Em] xưa.