Xót xa phận đời

1. Còn gì đâu mà [Dm] nhớ còn [A7] gì đâu mà [Dm] chờ

Yêu thương như ván [Bb] cờ em [D7] làm con chốt sang [Gm] sông

Em đi lấy [C] chồng con nước xuôi theo [F] dòng

Nặng lòng chữ [A7] hiếu em ra đi tình lỡ [Dm] mộng.

 

2. Đường về căn nhà [Dm] vắng chiều [A7] nay sao thật [Dm] dài

Tay hái bông hoa [Bb] dại, xưa [D7] cài lến tóc em [Gm] yêu

Rưng rưng ngấn [C] lệ, ôi nhớ thương em [F] nhiều

Về nơi phương [A7] ấy chắc em buồn cô [Dm] liêu.

 

ĐK:

Thương [Bb] em, thương em nhiều [Dm] lắm nhưng biết làm gì em [F] ơi

Hai ta số [C] nghèo, áo không mặc qua [Am] đầu

Thuyền tình đưa em sang [C] bến để [A7] vui lòng mẹ [Dm] cha.

Thương [Bb] em, thương em những chiều ngồi bên [Dm] sông

Hai ta ước hẹn chuyện [F] trăm năm mơ sao đến ngày trầu [Dm] cau

Thương [Gm] em, thương em những giọt mồ [C] hôi rơi

Bên nhau những buổi trưa [A7] hè mùi hương lúa chín ôi kỷ niệm còn [Dm] đâu.

 

3. Rượu cạn ly rồi [Dm] đấy, mà [A7] sao buồn còn [Dm] đầy

Cơn say có như [Bb] lời, người [D7] đời vẫn nói hay [Gm] chăng?

Say sẽ tìm [Bb] quên sao [C] anh vẫn nhớ [F] hoài

Vì anh đã [A7] trót say tình em [Dm] ơi.