Xứ Sở Miên Man

Tone [G]

[C]Đã rất lâu, rất lâu, rất [D]lâu rồi ngồi lại [Em]nghe những

câu, những

câu, những

câu chuyện

Những chân [C]trời miên man, những con [D]đường thênh thang [G]hồn nhiên ấm áp

[C]Khi thế gian, thế gian vẫn [D]xoay vần ta dường [Em]như đã quên, đã quên mất ta từng

Cũng là [C]đứa bé thơ, ôm đầy [D]những giấc mơ [G]dại khờ [G7]

 

Có lẽ những [C]ngày mệt nhoài muộn phiền đã [D]cuốn ta đi [Bm]nên niềm vui chẳng mấy [Em]khi

Có lẽ ta [C]cần một lần học lại cách [D]nghĩ suy như [G]1 đứa bé [G7]

Trong vắt như [C]những hạt sương đọng lại trên [D]mái hiên với những [Bm]nghĩ suy hồn [Em]nhiên

Cứ thế cây [C]đàn, ta cùng đi vào xứ sở miên [D]man

 

Cho muộn [G]phiền nắng cháy trên những [D]cánh đồng xa

Cho giấc [Em]mơ ban trưa mát như giọt [Bm]mưa hạ

Cho [C]những bất ngờ, [G]những hoang đường

Đón [Am]ta cùng nhau vào vùng trời [D]yêu thương

Nơi hình [G]dung long lanh, theo ký [D]ức mỏng manh

Nơi những[Em] mơ mộng ngoan hiền luôn chất [Bm]chứa trong tim [C]lành

Nơi những [G]ngày, được sống [Am]trẻ lại mặc [D]kệ những đúng [G]sai