Xuân về với mẹ

1. Cuối năm [C] rồi mình về với mẹ [Em7] thôi

Về với mẹ [F] thôi ngôi nhà thân [G] quen, cánh cửa đang [C] khép hờ

Đèn [F] khuya còn đang thắp sáng [Em7] chờ

Ngồi dưới áng sương [F] mờ trước sân mẹ [G7] trông.

 

2. Trở về [C] nhà còn ở đâu bằng [Em7] đây

Ở bên vòng [F] tay muốn mẹ yêu [G] thương, như thuở thơ [C] bé vậy

Về [F] đây thấy mình nhỏ bé [Em7] lại

Suốt ngày như đứa [F] trẻ cứ hồn [G7] nhiên bên [C] mẹ.

 

ĐK:

Mỗi xuân [F] về những khoảnh khắc [G] này

Những giây phút sum [Em7] vầy chẳng thể tìm [Am] thấy được

[F] thế giới ngoài [G] kia và [F] chẳng thể tìm [G7] mua.

Nếu ai [F] hỏi xuân đẹp nhất nơi [G] nào

Đón xuân ở nơi [Em7] nào được bình yên [Am] nhất

Là về [F] giữa cái mênh [G] mông về [Em7] trong cái vô [Am] cùng

[Dm7] xuân... [Em7] xuân về với [Am] mẹ.

* Cuối năm [Dm7] rồi, về [G7] với mẹ [C] thôi.