Yêu em bốn mùa

1. [C] Em, mùa xuân đến bên [Dm] thềm

vườn [G] khuya vắng rung tơ [C] mềm

khi [Dm] anh ngồi bên [G] em.

[F] Anh là mây thấm hương [C] nồng

vòng [G] tay ấm đưa em về

[E7] vùng trời mênh [Am] mông.

[C] Em là tia nắng xôn [Dm] xao

về sau những cơn mưa [C] rào

khi mùa Hè nhẹ lên [G] cao.

[Dm] Anh là cơn gió phương [C] nào

về [G] nâng cánh em bay vào

mộng đẹp giấc mơ [C] đầu.

 

ĐK:

[Am] Anh với [G] em cùng giấc [F]

tìm [Dm] về nơi chốn [G] xưa

[C] những mùa Thu đã [F] trôi [C] qua.

[Dm] Anh và em sẽ mãi [C]

[Dm] một tình yêu thiết [G] tha

trọn đời sẽ mãi [Bb] không lìa [Dm] xa. [G]

 

2. [C] Em, mùa Thu lắng cung [Dm] trầm

về [G] thay lá cho môi [C] hồng

cho [Dm] đôi lòng bâng [G] khuâng

[F] Anh là khúc hát mơ [C] màng

dìu [G] em đến nơi thiên đàng

[F] nơi một ngày là trăm [G] năm.

[C] Em là hoa tuyết hương [Dm] bay

về trong những đêm Đông [C] dài

cho hồn anh nhẹ cơn [G] say.

[Dm] Anh là dòng suối dâng [C] đầy

về thay [Am] áo đưa em [G] vào

cuộc tình đắm mê [C] nầy.