Yêu lắm quê mình

Có khoảng trời [Gm] nào xanh hơn đồng lúa

Có quê hương nào đẹp tựa Phú [Bb] Yên

Hỡi [Gm] ai ra Bắc vào Nam

Dừng chân ghé [Eb] lại [D7] mà thăm quê [Gm] mình.

Nắng trải đồng [Gm] vàng thênh thang vựa thóc

Dáng ai trên đồng đẹp tựa lúa [Bb] xuân

Dẫu [Gm] qua trăm núi nghìn sông

Thì quê hương [Eb] cũng [D7] ở trong tim [Gm] mình.

Sông núi quê [Gm] mình một màu xanh trãi

Giông bão qua [Bb] rồi [C] đất lại đơm [Dm] bông

Yêu những bàn [F] tay sớm chiều vất [D7] vả

Yêu tiếng ai [F] hò trên [D7] đồng nao nức [Gm] lòng.

[C] ơi chứ chiều [D] chiều lại [C] nhớ chiều [Gm] chiều

Trông về mà núi [Eb] Nhạn càng [D7] yêu chứ quê [Gm] mình

Ứ ư [C] hò ới hò [Gm] ơ.