Yêu muộn

1. Biết rằng anh [Am] còn yêu người xưa nhiều [C] lắm

[E7] vẫn nhớ thật [Am] nhiều và chẳng nói [Dm] ra

Một lần đã [G] yêu đâu ai dễ quên trong [C] đời

Ai đành lòng không [E7] nhớ.

 

2. Nói gì cũng [Am] thừa khi tình yêu là [C] thế

Càng [E7] níu kéo thêm [Am] sầu trọn kiếp đớn [Dm] đau

Người vì tình [G] xưa chưa nguôi khắc sâu kỷ [C] niệm

Nên [E7] còn tránh ta [Am] hoài.

 

ĐK:

Đêm [Am] đêm ôm ấp [F] suy tư đếm buồn lên mắt [Dm] đỏ

Vì bây [G] giờ như đã xa [C] nhau

Thôi [G] thôi còn chi nhắc [Em] nhở

Duyên tình dang dở gọi cung sầu nức nở canh [Am] thâu.

 

3. Nếu mà sau [Am] này ân tình xưa còn [C] nhớ

Thì [E7] thôi cũng xin [Am] đừng đừng nhắc đến [Dm] tôi

Chuyện đời hợp [G] tan thương ai đến sau muộn [C] màng

Rồi [E7] khóc duyên bẽ [Am] bàng.