Yêu thương phai màu

Ngỡ [Dm] rằng ta đã [C] trao nhau tình [Bb] yêu thật đậm [C] sâu

Ngỡ [Dm] rằng hai trái [C] tim không thể [F] thiếu nhau trong [Am] đời

Ngỡ [Dm] rằng anh với [C] em không cần [Bb] nói cũng hiểu [C] nhau

Vậy [Dm] mà ta đã [C] xa xôi thật [Dm] sao?

Phải [F] chăng ta đã [C] quên bao lời [Dm] yêu thương hôm [Am] nào

Phải [F] chăng ta đã [C] quên giọt nước [F] mắt khóc cùng [Am] nhau

Chẳng [Bb] nhớ những tháng [C] ngày hạnh [Am] phúc biết bao [Dm] nhiêu

Phải chăng [Gm] tình yêu của chúng [Am] ta chưa đủ [Dm] nhiều?

 

ĐK: Vì sao giông [Bb] tố, mình luôn bên [C] nhau

Mình luôn cố [Bb] gắng để vượt [Dm] qua

Thế nhưng những [Bb] giận hờn cứ [C] làm ta chia [F] cách?

Một vài lời [Bb] nói, một vài hờn [C] ghen

Một vài giây [Bb] phút ta hiểu [Dm] lầm

Chất thêm nỗi [Bb] buồn lên trái [Am] tim anh và [Dm] em

Rồi anh hờ [Bb] hững, rồi em quay [C] lưng

Dù lòng ta [Bb] biết vẫn còn [Dm] yêu

Đến khi thức [Bb] dậy mới thấy [C] mình đã quá [F] xa

Làm sao để [Bb] xoá, làm sao quên [C] đi

Những điều chỉ [Bb] khiến ta ưu [Dm] phiền

Để ta thấy [Bb] tình yêu ấy [Am] như ngày đầu [Dm] tiên