530 (Năm Ba Không)

[F]Em giờ đang nơi nào chỉ còn [Am]anh nơi đây một [A7]mình

Cô đơn cùng [Dm]với bóng đêm tập quen khi [Bbm]thiếu bóng em

[F]Đông năm nay đã về làm anh cảm [Am]thấy nhớ rất [A7]nhiều

Nhận ra là anh [Dm]đã mất em anh [Bbm]đã mất em người ơi ~

 

[F]Gió cuốn em đi [Am]nước mắt cay [A7]mi chìm trong nỗi [Dm]buồn đâu

Vết nứt [Bbm]rạn sâu trong tim

[F]Phố cũ vắng em mình [Am]anh lang thang trong trong [A7]đêm

Chỉ để nhớ [Dm]về em nhớ [Bb]về em

 

Rồi cánh hoa [F]phượng cũng chớm nở, anh đặt vội trong ngăn bàn.

Mưa vẫn [Am]rơi rơi tí tách,

câu hát [A7]cũ anh thương nàng.

Anh vẫn [Dm]thường nằm, ngủ trên cánh đồng buồn trải hoa.

Và bao [Bbm]kĩ niệm vẫn còn đây, nhưng kết cục mình phải xa.

Anh nói [F]anh quên em thật rồi, nhưng trách lòng mình vẫn nhớ.

Vẫn còn [Am]nghĩ đến chuyện sau này, anh trách lòng [A7]mình vẫn mơ.

Đi cùng [Dm]em trong nắng chiều, ai từng nói chỉ yêu mình anh.

Vẫn là [Bbm]em vẫn

câu hỏi cũ nhưng người trả lời không phải là anh.