Câu Ca Em Hát Phú Thọ Quê Mình

Phú Thọ quê [Dm]mình đẹp những gấm [F]hoa

Câu ca em [Dm]hát thoảng hương quê [C]nhà

Đậm đà vị [F]chè từ tay người [Gm]hái Thảo [F]thơm chứ quê [Bb]mình, chứ quê [Dm]mình.

Người [Bb]ơi! [Dm]Câu hát đưa tôi [Gm]về đất mẹ bao [F]dung

Xốn xang trong [Bb]lòng nhắc

câu chuyện [Gm]xưa, một thời [F]tuổi thơ [A7]

Mà người [C]ơ! Tháng năm dãi [Am]dầu thương người khuya [F]sớm.

Áo em bạc [C]màu đồng bãi thắm [Gm]xanh hội rét tháng [C]ba, hội mưa tháng [F]tám.

Giọt mồ hôi [C]rơi cho bông lúa vàng tươi nặng lòng quê [Am]tôi thương

câu hát [Dm]người ơi.

 

Phú Thọ quê [Dm]mình đẹp những gấm [F]hoa

Câu ca em [Dm]hát thoảng hương quê [C]nhà

Đậm đà vị [F]chè từ tay người [Gm]hái Thảo [F]thơm chứ quê [Bb]mình, chứ quê [Dm]mình.

Người ơ[Bb]i! [Dm]Gian khó đã qua [Gm]rồi, đất mẹ hôm [F]nay

Sáng lên mặt [Bb]người những cuộc đời [Gm]mới, từng ngày [F]đổi thay. [A7]

Mà người [C]ơi! Thiết tha ân [Am]tình trong lời em [F]hát

Sáng tên quê [C]mình đẹp mãi gấm [Gm]hoa Hội đến tháng [C]ba gần xa náo [F]nức.

Tìm về quê [C]tôi trong hơi ấm nồng say mặn mà

câu [Am]dân ca em hát [Dm]chiều nay.