CHO NGƯỜI YÊU DẤU (HUNGARIAN SONATA)

1. [Am] Muôn vì sao gọi nhau từng [Am] đêm về bên sông [Am] vắng

Lặng nghe nhạc [C] ru như tiếng Thu rơi về bến mộng [C] mơ.

Đẹp [Am] sao

câu hát đưa duyên theo [E7] mùa.

Lời thơ chìm [E7] sâu trong đêm biết trôi về [E7] đâu.

 

2. [Am]

Câu chuyện xưa là [Am] duyên tình ghi lên bao trang [Am] giấy.

Làm nên bài [C] thơ âm vang với bao cung [Dm] tơ.

Êm [Dm] như lần ta về đây dìu nhau sát [Am] vai sương [Am] rơi.

Làm trăng lã [Am] lơi mờ theo bóng [E7] ai.

 

[Am] Hãy đàn [Am] lên ! Dâng hết

câu [Em] thơ ngọt ngào đêm [Em] mơ.

Dâng tiếng ca [C7] vang nhạc sầu mênh [F] mang.

[Am] Hãy đàn [Am] lên ! Nâng phím cung [Em] thương ngọt ngào yêu [Em] đương.

Giây phút bên [C7] nhau dệt mộng tơ [F] vương.

Cho yêu thương [E7] này sẽ không [Am] phai [A7].

 

[Dm] Đêm từng đêm đàn [Dm] ai ngân lên khúc tri âm [Am] này.

Dệt [Am] bao mộng [Am] mơ ta mơ phút giây sum [E7] vầy.

Tình [E7] duyên bền lâu bên nhau hỡi người yêu [Am] dấu ! [A7]

[Dm] Ôi tình yêu ! Đẹp [Dm] như trăng sao giữa đêm khuê [Am] phòng.

Thời [Am] gian ngừng [Am] trôi cho quên hết bao ưu [E7] phiền.

Cầu [E7] xin tình ta luôn ghi dấu yêu muôn [Am] đời.

 

(Tăng tone để kết) : [Bbm]

[Bbm] Hãy đàn [Bbm] lên ! Dâng hết

câu [Fm] thơ ngọt ngào đêm [Fm] mơ.

Dâng tiếng ca [C#7] vang nhạc sầu mênh [F#] mang.

[Bbm] Hãy đàn [Bbm] lên ! Nâng phím cung [Fm] thương ngọt ngào yêu [Fm] đương.

Giây phút bên [C#7] nhau dệt mộng tơ [F#] vương.

Cho yêu thương [F7] này sẽ không [Bbm] phai [Bb7].

 

[Ebm] Đêm từng đêm đàn [Ebm] ai ngân lên khúc tri âm [Bbm] này.

Dệt [Bbm] bao mộng [Bbm] mơ ta mơ phút giây sum [F7] vầy.

Tình [F7] duyên bền lâu bên nhau hỡi người yêu [Bbm] dấu ! [Bb7]

[Ebm] Ôi tình yêu ! Đẹp [Ebm] như trăng sao giữa đêm khuê [Bbm] phòng.

Thời [Bbm] gian ngừng [Bbm] trôi cho quên hết bao ưu [F7] phiền.

Cầu [F7] xin tình ta luôn ghi dấu yêu muôn [Bbm] đời.