Chuyện hoa mười giờ

Intro: [Am][F]-[Dm][Am]-[F][A][Dm]-[Em][Dm][Am]

 

1. Bồi hồi theo lối [Am] nhỏ, mười giờ khung trời [F]

Sắc [Am] hồng tím khoe ven [D] đường, nhà ai có hoa [Am] mười giờ [D][Am]

Cho đến hẹn lại [Dm] lên, mười giờ hoa lại [Em] nở,

màu [G] hoa hẹn ước [Am] bao giờ [Em][Am]

Em xinh như [C] hoa mười giờ đang nở [F] thắm,

để [G] rồi anh đứng ngẩn [C] ngơ, [G] sao chưa nói bao [Em] giờ,

[C] tường nhà ai cao [G] quá, thân tôi [Em] còn mãi nghèo [Am] người ơi!

 

ĐK: Để rồi một [F] ngày người [Am] mang lễ cau [Dm] trầu,

mười [G] giờ xe đón [C] nàng dâu

Từng bước [G] chân qua cho mười giờ tơi [C] tả.

Con tim nào vỡ [F] vụn theo bụi [D] hồng xa khuất [C] dần xa

Lối nhỏ [G] hôm qua nay đã thuộc người [F] ta

Còn [D] đâu mơ với [F] mộng, mười [Em] giờ xa [Am] dần xa [Em][Am]

 

2. Trộm nhìn qua lối [Am] nhỏ, mười giờ hoa ngày [F] xưa

Chẳng [Am] còn nở khoe ven [D] đường, nhà ai vắng hoa [Am] mười giờ [D][Am]

Bao ước mộng ngày [Dm] xưa, mười giờ không còn [Em] nữa,

nhà [G] ai cửa đóng [Am] then cài [Em][Am]

Không gian chơ [C] vơ ngập tràn trong nỗi [F] nhớ,

mười [G] giờ sao đến [C] ngẩn ngơ, [G] duyên xưa đã phai [Em] mờ,

[C] mười giờ thêm nhung [G] nhớ, lối hoa [Em] nào trả lại [Am] người xưa.