Con đi xuất gia

1. Đừng than đừng khóc biệt ly mẹ [Am] ơi

Con đi xuất [F] gia gian [G] khổ vẫn [C] vui

[Am] Một ngôi tịnh thất một mái am [Dm] tranh

Một [G] vầng trăng sáng long [C] lanh

Vững [E7] lòng muối dưa con tu hành

 

ĐK: Mẹ [G] ơi đời tu của [C] con là [F] thế

[Am] Công ơn dưỡng nuôi con nào [C] dám quên

[Dm] Tình thương tạm [Am] gác vì quá mong [Dm] manh

Đừng [G] sầu ly cách đôi [C] phân,

để [E7] lòng xót xa bàng [Am] hoàng

Thân con chí [F] trai quyết noi [G] gương từ [C] bi

Con [Am] còn đi phá vô [Dm] minh,

thương [G] mẹ con thương nhiều [C] lắm

Nhưng [Em] đời tu sĩ vững [F] tâm,

[E7] tình trao [Am] thế nhân [Dm][Am]

 

2. Cười lên đừng khóc vì con mẹ [Am] ơi

Mai đây cách [F] xa tạm [G] biệt cố [C] hương

[Am] Dù cho buồn khổ mẹ cố quên [Dm] con

Đạo [G] Từ cao cả hơn [C] non

Nghĩa [E7] mẹ con nguyện vông [Am] tròn.

 

3. Thành tâm quỳ kính ơn Từ [Am] Bi

Ơn trên chứng [F] minh con [G] vào cửa [C] Phật

[Am] Đời con đã biết lìa nẻo vô [Dm] minh

Tìm[G] vào biển trí vô [C] sinh

Nguyện [E7] cầu nhân thế mãi [Am] an lành [Dm][Am]