Đành- Dương Jo

[D]Thương thật rồi, quán mới [F#m]quen ta ngồi

Em hát vu [Bm]vơ bao lời, vậy mà [G]thương

[D]Anh ngỏ lời, em trách tim [F#m]đang rỗi bời

Anh biết em [Bm]thương một người

Vậy thì [G]đành.... [A]

 

Đành nhường em cho người khác [D]thương [F#m]

Vì thanh xuân chúng ta không chung một [Bm]đường [G]

Đành nhường [A7]em cho người khác [D]yêu vậy

Nơi [G]ấy có nụ cười, có ánh mặt [Gm]trời.

 

Đành nhường [A7]em cho người khác [D]thương [F#m]

Vì thanh xuân chúng ta không chung một [Bm]đường

Đành nhường [A7]em cho người khác [D]yêu vậy

[G]Mình không chung giấc [G#dim]mộng đành lỡ kiếp [Gm]này..

 

[D]Anh ngỏ lời, em trách tim [F#m]đang rỗi bời

Anh biết em [Bm]thương một người

Vậy thì [G]thôi..

[D]Anh mệt rồi, bóng tối anh [F#m]quen lâu rồi

Tránh ánh mắt nhau [Bm]ra em à, vậy lạy [G]hay [Gm]

 

Đành nhường [A7]em cho người khác [D]thương

[F#m]thanh xuân chúng ta không chung một [Bm]đường

Đành nhường [A]em cho người khác [D]yêu vậy

Nơi [G]ấy có nụ cười, có ánh mặt [Gm]trời.

 

Đành nhường [A7]em cho người khác [D]thương

[F#m]thanh xuân chúng ta không [Bm]chung một đường [G]

Đành nhường [A]em cho người khác [D]yêu vậy

[G]Mình không chung giấc [G#dim]mộng đành mỡ kiếp [Gm]này..

 

[D]Thương thật rồi, [G]lỡ yêu thật rồi

[Gm]Nhưng mà....đành nhường [A7]em cho người khác [D]thương..