Đậu rồng thôi trổ bông

1. Xa lắc [D] xa lơ thời còn ngây thơ

Nhớ [G] em chỉ [Em] dây [A] đậu trước sân [D] nhà

Em hỏi bây [Bm] giờ mùa mưa đầu chưa [Em] bông

Chờ khi gió [G] chướng trái [Bm] đeo oằn dây [F#m] xanh

Ngốc [Em] nên tôi hỏi [A] rằng trái [G] ra sao hình [A]

Thì [Bm] thầm bên tai [Em] tôi trái xanh mang tên [A] rồng biết không mà [D] gật đầu

 

ĐK: Thơ ngây mất [F#m] rồi rời quê cuối [Bm]

Cầm tay tôi [G] em nói anh [A] đừng quen ai [D] nghe

Dù nghèo nhưng em yêu anh anh [G] ơi

Cầu trời [Em] cho ta [A] mãi thương yêu [D] nhau

Nhưng đâu có [F#m] ngờ tình em hững [Bm] hờ

Nhìn hoa xưa [G] tim tím nghe [A] buồn trong con [D] tim

Và hình em tung tăng quanh đâu [G] đây

Tìm bờ [A] môi của em yêu ngày [D] nào

 

2. Như sống [D] trong mơ một thời ngây thơ

Vẫn [G] mây vẫn [Em] dây [A] đậu trước sân [D] nhà

Nhưng vắng em [Bm] rồi làm sao nó ra [Em] bông

Và khi gió [G] chướng trái [Bm] không thành em [F#m] ơi

Bởi [Em] thương duyên phận [A] mình dỡ [G] dang trong cuộc [A] tình

Đậu [Bm] rồng thôi ra [Em] bông, chỉ tim anh đang [A] thành trái khô cằn vì [D] em