ĐỈNH CÔ PHONG

Viên ngọc [Em]quý ngàn đời tỏa [G]rạng.

Bui vô [Am]minh năm tháng phủ [Em]mờ.

Kinh [D]khuya nhẹ tựa vần [D]thơ.

Tỉnh cơn ảo [D]mộng hiên [B7]chùa trúc [Em]lay.

Hương cúng [G]Phật thơm [E7]bay vi [Am]diệu.

Cuộc tỉnh [D]say, thừa thiếu, khuyết [G]tròn.

Canh [D]tàn nhẹ gót chân [D]son.

Vô thường thấu [B7]triệt mất còn sá [Em]chi.

 

"Đỉnh Cô [Am]Phong" tỏa νì sao [Em]lạ.

Bỗng thoát [D]nhiên bứt phá vươn [C]vai.

Đất [D]không lưu dấu gót [G]hài.

"Thái hư” vẳng [B7]tiếng hú dài thiên [Em]thu.

 

Là cảnh [G]giới chân như thực [Em]tại.

Vầng tịch [Am]dương sáng mãi giữa [G]đời.

Vẫn [D]cùng thế sự rong [Bm]chơi.

Cỏ cây mây [B7]nước nụ cười âm [Em]vang.