Đời Em Phận Ấm Duyên Ôi

Xuân [F#m]đến người ta có [C#m]đôi còn [D]em lẻ loi một [A]mình.

Ước [Bm]ao một người thương [E]em Sánh bước cùng [E7]em đến hết cuộc [C#7]đời.

Xuân [F#m]đến màu hoa thắm [C#m]tươi, Đời [D]em lại thêm một tuổi [A]rồi

Thế [Bm]nhưng trái tim vẫn [E]thế, đến bây [C#m]giờ vẫn chưa lấp [E]đầy, vẫn đang [F#m]chờ duyên…

 

Giờ em đã [F#m]bước sang tuổi ba mươi Là tuổi đò [A]trôi còn chi mà [Bm]mong

còn chi mà [E]chờ một mối duyên [A]tình.

Nhìn [D]về đoạn đời đã [Bm]trôi ôi cay đắng

 

Đoạn [E]đường một mình bước [C#7]thôi, cô đơn lẻ loi..

 

[F#m]Thêm bao mùa xuân mùa [Bm]đông nữa đây

[E]Em thôi cô đơn từng [A]đêm hay [E]đến hết đời em [A]đây..

Em đã [D]chờ qua mấy mùa xuân mà chưa thấy [Bm]duyên

Chắc kiếp [E]này đời em đã [C#m]lỡ với tình [F#m]duyên.