Đời Khó Có Ai Đoán Được

Đời vùi [Bm]dập sóng gió triền [Em]miên đã khiến tôi [G]nay trở [A]nên lầm [Bm]

Bao bôn ba mà [Em]tôi trải qua [G]sau lưng tôi ngày [F#7]tháng chua cay.

Giờ chẳng [Bm]buồn chẳng tiếc chẳng [Em]vui thấm thía chông [G]gai đã [A]qua nhiều [Bm]rồi

Trong thâm tâm mình [Em]luôn khát khao [G]mong sao cho mai sau tốt [F#7]hơn.

 

[Bm]Niềm ước muốn nhỏ nhoi mà [Em]tôi ước ao được chăm [A]lo chăm sóc cho người [D]thân tốt hơn

[Bm]Nhưng ai hay, [Em]tôi tổn thương phận mình [G]lo chưa xong, thực tế [F#7]là không thể

[Bm]Tiền khó kiếm cũng đủ tự [Em]nuôi lấy thân người [A]yêu thì chưa có nhưng tuổi [D]xuân đã qua

[Bm]Nương tựa đâu, [Em]ai giúp tôi đời [F#7]khó có ai đoán [Bm]được.