Đủ Duyên Hoa Nở Hết Duyên Hoa Tàn

[Em]Em đẹp tựa như bông [C]hoa nở vào mỗi sớm [D]mai khi anh thức [Em]dậy

Nhưng, đành lòng em buông [C]tay bỏ lại sự đắng [D]cay, em đâu nào [G]thấy.

[Em]Đất trời này đã se [C]duyên để hai ta có [D]nhau, sao giờ cách [Em]biệt

Hoa chỉ đẹp khi bên [C]anh và nếu không có [D]anh, sớm tàn úa [Em]nhanh.

[C]Thời gian trôi đi em [D]sẽ tìm thấy một người nào [Bm]đó khiến em cảm [Em]thấy yên lòng

Nhưng mà anh [Am]ta, có [C]chắc khiến em hạnh [D]phúc.

 

Đủ duyên hoa [Em]nở, hết duyên hoa [Bm]tàn đớn đau anh [C]mang, dài [D]theo năm [G]tháng

Nhắn với mây [Em]ngàn, tiếng yêu vội [Bm]vàng em nỡ phũ [Am]phàng, tình mình sang [D]trang.

Tuổi xuân héo [Em]mòn, chính em đã [Bm]chọn lối đi xa [C]hơn, chẳng [D]cần đưa [G]đón

Lặng thinh chấp [Em]nhận, chúc em an [Bm]lành xé nát tâm [Am]can đủ duyên hoa [Bm]nở, hết duyên hoa [Em]tàn.