Đứa Trẻ Đi Lạc

[G]Tôi thường đi rất xa quên cả đường về nhà

[Em]Tôi thường hay khóc oà khi chẳng nhận được quà

[Am]Những ngày tháng thơ mộng [D]vẫn cất giữ trong lòng

[G]Ba thường hay đứng trông khi con chẳng về nhà

[Em]Ba thường hay nhớ mong khi con học hành xa

[Am]Thức trắng cả đêm dài để [D]lo cho đứa con trai

 

Thành [G]phố bao nhiêu thứ chưa quên đừng [Em]nên chơi vui quá không nên

Lời [Am]cha sao dễ nhớ mau quên càng [D]đi sao càng khó để về

Làng [G]quê khốn khó lắm con ơi phải [Em]đi mới biết sống ở đời

Đừng [Am]lo cơm vẫn có vẫn no còn [D]cha bao năm sống ở đời

 

Mệt thì về với [G]gia đình vẫn nặng nợ tấm chân tình

Đi lạc rồi mới [Em]biết ta nên bước tiếp hay là quay đầu

Để ngày mai không còn [Am]cúi đầu ngày sau không còn thấy đau

[D]Không hối tiếc thanh xuân

 

Mệt thì về với [G]gia đình vẫn nặng nợ tấm chân tình

Đâu cần phải xin [Em]lỗi mới biết ăn năng thay vì ta làm

Nhà ta không cần [Am]quá giàu nhà ta không cần quá đầu

Chỉ cần [D]cha mẹ vẫn chờ con về ăn bữa cơm chỉ cần [G]thế thôi

 

[G]Bao năm bôn ba nơi phương xa đôi khi ta quên đường về nhà

Chẳng phải là [Em]đứa nhóc lên năm hay lên ba sao ta vẫn khóc giữa chốn xa hoa này

Tâm hồn [Am]ta chỉ là một đứa trẻ biết khóc biết cười và thích điều mới mẻ

Vẫn muốn [D]có một ai đó chở che vẫn muốn có điều gì đó để khoe

Lạc lỏng đứng giữa [G]cánh đồng giữa những hy vọng

Lạc lỏng đứng giữa [Em]con đường biết đi lối nào

Ở phía [Am]sau đồi điều gì chờ đón ta

Nhà ở [D]đâu rồi? mặt trời sắp xuống núi