Em mặc kệ anh đó

[A] Ngày anh đi để quên, cánh hoa buồn [Dm7] tênh vào thu chiều vàng

[Bm] Nhặt lấy em cất trong, tóc em ngày [F#m7] nắng, thênh [E] thang

[A] Rồi đông qua em có hay, cánh hoa đã [Dm7] bay, mà tim vẫn cháy bỏng [D]

Vì lời [Bm] hứa mỏng manh, anh [Em7] nói, sẽ [E7] về [Am7] bên em

 

Một lời cứ [D] thế, nói

câu yêu [E] thôi, mà [Dm] cớ sao anh né [E] tránh? [F#m7]

Cánh hoa [A] rơi vào tim, [C#m7] trong một giây bỗng [Dm] cháy, hoa đã tàn [C#m7]

Thì [Bm] dù có hứa hay không, kệ anh, giờ đây, [Fm7] chẳng còn ý nghĩa gì nữa [F7]

Trái / tim [E] không còn yêu, [C#7] em mặc kệ anh [D] đó! [F#m7]

Dù nay có [Bm] nói anh luôn [E] yêu em, chẳng ai bận [Am7] lòng!