Em Ơi Tại Sao

Ta già đi mấy năm nữa [E]rồi? Nhớ hồi xưa khóc cho đã [A]đời

Ta toàn thích đứng không thích [B7]ngồi ta chỉ muốn đi [E]chơi!

Ai rồi cũng khác thôi thế [E]mà thích cà phê đá hơn thích [A]trà

Thích ngồi một góc trong xó [B7]nhà ngân nga vài bài [E]ca.

 

Vì ngày ấu [E]thơ hồn nhiên, tự do mình vô nghĩ [B]vô lo

Đâu như ngày [B7]sau mình thương, mình đau mình chỉ muốn [E]quên mau

Em ơi tại [E]sao mình không nhận ra mình duy nhất [B]trên đời

Sinh ra mình [B7]không được như người ta thì cũng tốt [E]em ơi!

Vì ngày mai [E]sẽ sẽ tốt thôi [B]em vì ngày mai [B7]sẽ sẽ tốt thôi [E]em

Vì ngày mai [E]sẽ sẽ tốt thôi [B]em vì ngày mai [B7]sẽ sẽ tốt thôi [E]em

 

Em mơ được như nàng [E]tiên, em mong một đời hồn nhiên

Em mong rằng mình được [A]sống với những ước muốn của ngày đầu tiên.

Nhưng em đầu tiên tiền [B7]đâu? Thời gian thì không đợi lâu

Có làm thì mới có [E]ăn không làm thì đói nhăn răng

Ai mà thương mà lo cho [E]em sau này? Ai cầm tay xoa nhẹ mái [A]tóc em bay?

Ai lau nước mắt cho em [B7]mỗi khi đắng cay? Chẳng phải là em [E]đó sao?!