Em về giữa bình minh

Đời người lặng [Em] lẽ trôi đi như dòng [Am] sông

Một ngày lặng [D7] lẽ qua đi trong chờ [G] mong

Bên đèn một [Dm] bóng bơ [E7] vơ chiều cuối [Am] đông

Nỗi nhớ [D] nhung vẫn trôi [F#7] dài trên con [B7] sóng

Một ánh sao chơi vơi rụng xuống giữa tim [C] người

Đã [B7] cho đời [Em] vui.

 

ĐK:

Khi màn đêm phủ [E7] trên bước chân âm [Am] thầm

Nghe đời ta buồn [D7] tênh đã qua bao [G] lần

Bao niềm vui chìm [C] sâu

Giữa cơn mộng [B7] lành ngày xa xưa [Em] đó.

Em về trong bình [E7] minh xoá tan đêm [Am] dài

Em về mang vòng [D7] tay khát khao cho [G] đời

Hơi thở êm đềm [C] như giấc mơ xanh [B7] ngời

Nỗi đau qua [Em] rồi.