GỬI THỜI ÁO TRẮNG

1. [E]Áo trắng [F#m]em bay bay trên sân [A]trường.

Mái tóc [B7]em ngang vai trông yêu [E]kiều.

Tiếng hát [A]em ngân vang trong gió [F#m]chiều.

Em [F#dim7]tôi thả hồn theo tiếng [B7]tiêu.

 

2. [E]Bóng dáng [F#m]em xinh xinh bên giãng [A]đường.

Mắt biếc [B7]em long lanh gieo bao [E]tình.

Tóc gió [A]bay nghiêng che đôi má [F#m]hồng.

Τơ [B7]lòng tôi vướng những sợi [E]thương.

 

[E]Bao tháng năm gần kề bên [A]nhau.

[F#m]Đời học sinh biết bao vui [E]sầu.

[C#m]Mùa phượng nở là mùa nhung [F#m]nhớ.

Nhớ một [B7]thời áo trắng mến [E]thương.

[E]Nơi chốn xa chiều buồn bâng [A]khuâng.

[F#m]Nhìn phượng rơi nhớ bao kỷ [E]niệm.

[C#m]Kỷ niệm xưa êm đềm năm [F#m]tháng.

Nay đã xa [B7]rồi sao mãi vấn [E]vương.

 

* Chia tay [E]nhau tôi về nơi chốn [F#m]xa.

Nghe thông [B7]reo buồn vui nơi quê [E]nhà.

Ép tình [C#7]thơ vào trang sách [F#m]cũ.

Nhặt cánh phượng [B7]hồng gửi gió lời [E]ru.