Hạt ngọc mân côi dâng Mẹ

1. Dòng thời [Am] gian cứ mãi dần trôi

Cuộc đời [G] con lênh đênh giữa [Am] đời

Đường trần [F] gian tăm tối mù [Dm] khơi

Khấn xin [G] Mẹ soi đường chỉ [C] lối. [E7]

 

Nguyện Mẹ [Am] thương cho con biết nhận [Dm] ra

Và rời [G] xa nơi chốn xa [Em] hoa

Để cuộc [Am] đời được dệt thành bài [G] ca

Kinh kính [E7] mừng, Thánh [Am] Maria.

 

Ôi! Lạy Đức nữ [Am] Vương, trái tim [G] Mẹ đầy ắp tình [C] thương

[Am] Mẹ là chốn tựa [Dm] nương, Mẹ luôn bên [G] con trên muôn nẻo [C] đường

[Am] Này cuộc đời của [F] con đây, trong [Em] tay Mẹ thương tỏ [C] bày

[Dm] Và xin Mẹ dạy [G] con: luôn yêu [E7] thương Chúa và tha [Am] nhân.

 

2. Lòng thành [Am] con dâng những lời kinh

Và lời [G] ca du dương tâm [Am] tình

Nguyện đời [F] con trung tín cậy [Dm] trông

Nép bên [G] Mẹ trong vòng bàn [C] tay. [E7]

 

Tình Mẹ [Am] mênh mông như biển trời [Dm] mây

Mẹ diễm [G] phúc cao cả muôn [Em] loài

Này cuộc [Am] đời còn ngàn trùng khổ [G] đau

Con dâng [E7] Mẹ những chuỗi kinh Mân [Am] Côi.

 

Ôi! Lạy Đức nữ [Am] Vương, trái tim [G] Mẹ đầy ắp tình [C] thương

[Am] Mẹ là chốn tựa [Dm] nương, Mẹ luôn bên [G] con trên muôn nẻo [C] đường

[Am] Này cuộc đời của [F] con đây, trong [Em] tay Mẹ thương tỏ [C] bày

[Dm] Và xin Mẹ dạy [G] con: luôn yêu [E7] thương Chúa và tha [Am] nhân.