Hữu duyên Vô phận

Hồng trần [C]nhân gian ta lẻ loi

Nhìn giang [G]sơn qua bao tháng năm

[Am]Mênh mang mây trắng bay về [Em]đâu?

Hẹn cùng [F]nhau sẽ sánh đôi

Ta cùng [C]phiêu du cuối trời!

[Dm]Cớ sao thân hồng nhan không còn [G]đây?

 

Nhành hồng [C]nên duyên với lá xanh!

Trọn đời [G]ai bên ta mãi đây?

[Am]Mê man bên những chén sầu [Em]cay

 

Đoạn đường [F]xưa đôi ta sánh vai

Tơ hồng [C]nay sao đã đứt đoạn?

[Dm]Thế gian sao giờ [G]đây qua vô [C]thường?

 

Gặp là [C]duyên

Cớ sao [Am]vô phận?

Người ra [C]đi để ta một mình giữa [G]thế nhân

Ngàn giông [F]bão phía xa [Em]chân trời

Cố [Dm]quên nhưng tại sao lại càng [G]nhớ thêm?

 

Một mình [C]ta với vò rượu đắng

Giờ [Am]ta uống cho vơi sầu

[F]Đem nhớ thương sâu từ tim

Ta [Am]thả theo Dm

cơn sóng [G]kia

 

[C]Đưa đến ta chum rượu lớn

Để [Am]ta uống cho quên nàng

[F]Năm tháng mai sau [G]không còn vấn [C]vương...