Khi Nhân Duyên Chưa Định

Chiều nào em có [Bm]nhớ, Đôi ta cùng nhau trú [F#m]mưa

Bên quán nước đơn [G]sơ, trời se [A]duyên đôi mình gặp [D]gỡ

Tình đôi ta chấp [Bm]cánh, bay xa cùng với tháng [F#m]năm

Ngỡ như chẳng phai [Em]nhòa, nào ngờ [F#m]đâu em đã rời [Bm]xa

 

Bờ sông xưa đưa [Bm]lối, đôi ta cùng nhau sánh [F#m]đôi

Em

câu nói trên [G]môi, trọn đời [A]yêu không hề gian [D]dối

Đèn đêm khuya đã [Bm]tắt, sông kia giờ đây vắng [F#m]lặng

Em mơ ước sang [Em]giàu, vùi chôn [F#m]hết kỉ niệm có [Bm]nhau

 

Mộng đẹp xưa ta chung [G]lối, bước đi khắp nơi chân [A]trời, sau nay mỗi người một [D]nơi

Tình mình thôi nay tan [G]vỡ, cớ sau mãi luôn hững [A]hờ hãy [F#m]xem như là giấc [Bm]

Đường tình em đi hoa [G]nở, biết bao gã suy đợi [A]chờ, lo chi kẻ khờ ngu [D]ngơ

Đường đời anh bao trăn [G]trở, khóc cho tấm thân dạy [A]khờ lặng [F#m]bước tâm hồn bơ [Bm]